A- A A+ | Chia sẻ bài viết lên facebook Chia sẻ bài viết lên twitter Chia sẻ bài viết lên google+

Mái ấm nghĩa tình nơi người Bí thư Chi bộ 'gieo hạt' yêu thương

Một lời kêu gọi từ trái tim của chị Đàm Thị Nhâm ở xã Đông Thành (Nghệ An) đã khơi dậy sức mạnh cộng đồng, giúp những mảnh đời yếu thế có mái nhà che bão.

Khi lòng nhân ái trở thành phong cách sống

Giữa nhịp sống hiện đại, khi nhiều giá trị tưởng chừng đang phai nhạt bởi nhịp mưu sinh gấp gáp, vẫn có những con người âm thầm giữ cho cộng đồng mình một ngọn lửa ấm. Ở xã Đông Thành (Nghệ An), người dân vẫn nhắc về chị Đàm Thị Nhâm, Bí thư Chi bộ xóm Yên Hội - người đảng viên đã chọn cách sống giản dị mà sâu sắc: Sống vì cộng đồng, vì niềm tin của dân làng và vì những giá trị nhân ái không thể đánh đổi.

Chị không phải người nổi tiếng, cũng chẳng có lời nói hoa mỹ. Nhưng từ những hành động nhỏ bé, chị đã khơi dậy được tinh thần đoàn kết, tình làng nghĩa xóm, thứ vốn là gốc rễ của văn hóa nông thôn Việt Nam.

Người dân Yên Hội kể rằng, hiếm có ngày nào chị Nhâm không đi thăm dân. Lúc thì đến nhà người ốm, khi thì giúp hộ nghèo dọn lại mái nhà dột. Cách làm của chị giản dị mà hiệu quả: Không tuyên truyền bằng khẩu hiệu, mà bằng việc làm cụ thể. “Khi dân thấy mình làm thật lòng, họ sẽ tự nguyện làm theo”, chị Nhâm thường nói như vậy.

Chị Đàm Thị Nhâm (bên trái) cùng ông Ngô Văn Chung trước ngôi nhà mới sau bão.

Chị Đàm Thị Nhâm (bên trái) cùng ông Ngô Văn Chung trước ngôi nhà mới sau bão.

Câu chuyện giúp đỡ gia đình ông Ngô Văn Chung và bà Nguyễn Thị Lực - đôi vợ chồng nghèo, sống cùng người con trai thiểu năng trong căn nhà xiêu vẹo giữa mùa bão, chỉ là một trong hàng chục việc tử tế mà chị đã khởi xướng. Khi biết họ sắp phải đối mặt với mưa gió trong căn nhà dột nát, chị không kêu gọi ồn ào, không đợi ngân sách hay hỗ trợ từ trên, mà tự mình đứng ra vận động.

Chị viết một dòng ngắn trên mạng xã hội, chia sẻ bằng lời thật thà của một người xóm giềng: “Ba con người khờ dại, nhà dột nát, bão sắp đến, xin hãy giúp họ có mái che.” Chỉ thế thôi. Nhưng chính sự chân thành ấy đã lay động hàng trăm trái tim. Người góp tiền, người góp vật liệu, người góp công. Cả làng Yên Hội bỗng rộn ràng, không khí khác hẳn thường ngày. Ai cũng muốn làm điều gì đó. Không còn là việc riêng của chị, mà là việc chung của làng.

Đảng viên nêu gương bằng việc tử tế

Điều đáng quý không chỉ là ngôi nhà hoàn thành trước cơn bão số 5, mà là cách chị Nhâm biến một việc thiện thành phong trào lan tỏa tinh thần sống vì người khác. Sau công trình ấy, bà con trong xóm bắt đầu bàn nhau: Hộ nào còn khó khăn thì giúp sửa mái, ai neo đơn thì thay phiên nhau nấu cơm, dọn dẹp.

Từ hành động của chị, mọi người nhận ra rằng, khi cộng đồng biết quan tâm, sẻ chia, mỗi người dân đều trở thành một phần của sự an lành tập thể. Ông Hồ Văn Thắng, người dân trong xóm, nói một câu khiến ai cũng gật đầu: “Nhà kia thì hết dột rồi, nhưng làng mình cũng bớt dột trong lòng. Ai cũng thấy nhẹ nhõm, gần nhau hơn”.

Đó chính là giá trị của lòng tốt, khi nó không dừng lại ở một sự kiện, mà trở thành văn hóa ứng xử trong cộng đồng.

Chị Nhâm luôn nói rằng: “Đảng viên mà dân không tin thì mình chẳng còn gì cả”. Vì vậy, mọi việc chị làm đều hướng đến sự thuyết phục bằng hành động. Chị không nói về khẩu hiệu “dân vận khéo”, nhưng chính chị là minh chứng sống động nhất cho phương châm đó.

Ở Yên Hội, việc vận động người dân dọn vệ sinh môi trường, làm đường, trồng hoa ven ngõ, đóng góp xây dựng hạ tầng… chưa bao giờ dễ như bây giờ. Người dân tin và nghe chị, bởi họ thấy chị luôn đi đầu, tự tay làm trước.

Chồng chị là một sĩ quan trong Quân chủng Phòng không - Không quân, thường xuyên công tác xa nhà. Nhiều người hỏi: “Chồng đi suốt thế, chị không thấy vất vả à?”, chị chỉ cười: “Anh giữ bình yên bầu trời, tôi giữ bình yên xóm nhỏ. Mỗi người làm một việc, cộng lại là yên cho đất nước”.

Trong câu nói mộc mạc ấy, người ta thấy rõ tầm vóc tinh thần của người đảng viên, khi trách nhiệm cá nhân hòa cùng trách nhiệm cộng đồng, khi lòng nhân ái gắn liền với lý tưởng sống. Từ câu chuyện nhỏ nơi làng nhỏ Đông Thành, ta thấy rõ rằng, sống vì cộng đồng không phải là điều lớn lao, mà lựa chọn giản dị mỗi ngày đó là biết nghĩ cho người khác, biết san sẻ, biết khơi dậy niềm tin nơi dân.

Chị Đàm Thị Nhâm không dựng lên những công trình to lớn, nhưng chị đã góp phần dựng lại niềm tin, điều mà bất kỳ phong trào nào cũng cần. Bởi, chỉ khi lòng tin được củng cố, mọi chủ trương, chính sách mới đi vào đời sống. Đến nay, ngôi nhà mà chị từng cùng bà con dựng lên vẫn đứng vững, không chỉ trước mưa gió, mà trong cả ký ức của người dân. 

Giữa thời đại nhiều người dễ hoài nghi, hành động của chị Nhâm nhắc chúng ta rằng: Lòng tốt vẫn hiện hữu, chỉ cần có người khơi lên. Từ một ngọn lửa nhỏ, chị đã biến tinh thần “lá lành đùm lá rách” thành phong trào tự nhiên, không cần chỉ đạo, không cần quỹ, chỉ cần lòng người. Câu chuyện của chị không chỉ là chuyện ở một xóm nhỏ, mà nó là minh chứng cho sức mạnh mềm của niềm tin, cho giá trị của người cán bộ cơ sở, những “tế bào sống” trong hệ thống chính trị, nơi ý Đảng hòa cùng lòng dân.

Ở Đông Thành, người ta vẫn gọi chị bằng cái tên thân thương: “Chị Nhâm của làng”. Một cái tên giản dị, mà chứa đựng biết bao yêu mến, tin cậy. Và có lẽ, trong sự tin cậy ấy, hình bóng của điều đẹp đẽ nhất, người đảng viên sống vì cộng đồng, sống để làm điều tử tế.

Từ câu chuyện của chị Đàm Thị Nhâm, nhiều chi bộ ở Đông Thành đã triển khai mô hình “đảng viên giúp dân thoát khó”, vận động xây nhà nhân ái, hỗ trợ hộ neo đơn. Những việc làm tuy nhỏ nhưng góp phần làm đẹp thêm hình ảnh người đảng viên trong lòng dân.


Tác giả: Thanh Đông - Thanh Trâm
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết