Diễn viên Hoàng Công: Sống với từng vai diễn
Hoàng Công là một diễn viên quen thuộc trên sóng truyền hình. Anh được biết đến qua nhiều bộ phim như “Tình yêu và tham vọng”, “Hương vị tình thân”, “Dưới tán rừng lặng lẽ”, “Sóng ngầm”, “Chuyện học đường”, “Ước nguyện hoàng hôn”, “Ngày hè sôi động”, “Vòng xoáy”, “Nhà có nhiều cửa sổ”, “Đời người và những chuyến đi”, “Đấu trí”… và gần đây nhất là phim “Độc đạo” - bộ phim được khán giả rất yêu thích.
- Cơ duyên nào đã đưa anh đến với nghề diễn viên?
- Khi còn là học sinh, nhờ sớm biết chia sẻ công việc với bố mẹ nên tôi đã có thể làm nhiều thứ như thợ mộc, làm nội thất, chế tác các mảnh kính nhỏ, thừa thành các sản phẩm như lọ hoa, bát hoa, bàn, bể cá cảnh, bưng bê phục vụ hàng ăn...
Tốt nghiệp trung học phổ thông, tôi đi làm công nhân. Đi làm một thời gian, tôi lại xin bố, mẹ cho đi ôn thi đại học. Khi đó do biết làm bể cá cảnh bằng kính nên tôi có đến làm giúp nhà người bác đồng hương là NSƯT Lan Minh và cố nghệ sĩ Thành An - là bố, mẹ đẻ của NSƯT Đới Anh Quân, hiện là Phó Giám đốc Nhà hát Kịch nói Quân đội. Nhận thấy tôi có khả năng diễn xuất, gia đình bác đã giúp, hướng dẫn, dạy dỗ để tôi thi vào Trường Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội.
- Nghề diễn đã mang đến cho anh những trải nghiệm, điều thú vị gì?
- Đây là một nghề rất hấp dẫn, luôn mang đến cho tôi sự mới mẻ, được sống nhiều cuộc đời khác nhau qua mỗi nhân vật; được gửi gắm, sẻ chia những tâm sự của chính bản thân mình thông qua nhân vật; được đi đến nhiều nơi, được trải nghiệm nhiều điều. Nghề đã cho tôi rất nhiều bạn bè, và rất nhiều thứ mà không thể nói hết được, tôi tự hào và yêu nó.
- Trong tất cả những vai từng đóng, anh thấy vai diễn nào mình phải chuẩn bị và luyện tập một cách kỳ công nhất, gặp nhiều khó khăn, thử thách nhất?
- Năm 1999, khi còn là sinh viên năm cuối, tôi được mời tham gia phim điện ảnh “Dưới tán rừng lặng lẽ”, nhận vai Tùng. Vai diễn ấy phải đối diện với rất nhiều nguy hiểm như bị tay chân của ông trùm lâm tặc săn đuổi, dằn mặt: Đánh, dí đầu vào cưa máy; phải uống nước mắm pha gừng để thực hiện những cảnh quay bơi lội, lặn ngụp từ 16h đến 22h ở sông Lục Nam vào mùa đông; mặc trang phục mùa hè cho những cảnh quay ở khu suối, bãi cát vào chính đông... Lúc ấy là một diễn viên mới, kinh nghiệm chưa nhiều nên đây là một thử thách lớn đối với tôi. Mọi người trong ê kíp đã giúp đỡ tôi rất nhiều để có thể điều tiết diễn xuất cho hợp lý, chân thực không bị cường điệu.
Phim chiếu rạp với màn hình lớn, hình ảnh của nhân vật còn lớn hơn cơ thể thật của diễn viên, nếu diễn không chân thực sẽ không thuyết phục được khán giả, điều đó ảnh hưởng rất lớn tới bạn diễn, có thể sẽ tạo hiệu ứng domino cho các diễn viên khác và tổng thể phim. Phim điện ảnh ít thoại và phải biểu lộ bằng cảm xúc trên khuôn mặt, ánh mắt, hơi thở, hình thể... nói chung là ngôn ngữ cơ thể được đặt lên hàng đầu. Tôi đã phải tự tập luyện rất nhiều trước gương để khi ra hiện trường chỉ được phép quay nhiều nhất là 3 đúp với cảnh khó, còn lại chỉ 2 đúp, không thì tốn phim của hãng, hồi đó quay phim in tráng, không như bây giờ quay máy công nghệ số.
- Anh nhận thấy đâu là điểm mạnh, điểm hạn chế của bản thân khi hóa thân vào các vai diễn?
- Tôi xin tự phê bình trước: Hạn chế của tôi là hình thể chưa tốt, giọng nói mang âm hưởng địa phương, thời gian đây hơi béo (cười), trong giao tiếp và ứng xử còn vụng, không khéo dẫn đến không được lòng nhiều người. Tôi thấy mình không có điểm mạnh, có chăng chỉ là học thoại nhanh, không sợ lời thoại dài, điều này giúp tôi vào các vai diễn về công an, bộ đội có tính chất tuyên truyền hay các cuộc họp có tính nghiệp vụ, từ ngữ chuyên môn nhiều thuận lợi hơn và tôi luôn sống với từng vai diễn trọn vẹn nhất.
- Anh có thể chia sẻ về vai diễn đại tá Lâm Minh Hải trong phim “Độc đạo” vừa qua, một bộ phim thành công, được khán giả rất yêu thích. Vai diễn này có gì đặc biệt hơn so với những vai diễn trước đây của anh?
- Nhân vật đại tá Lâm Minh Hải là Phó Giám đốc, Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh. Đây là một vai diễn khác với những vai diễn trước đây của tôi và càng khác xa so với đời thực. Tôi phải học hỏi cử chỉ, tác phong, thần thái của một người lãnh đạo. May mắn, tôi đã nhận được sự hỗ trợ rất nhiều từ các đồng nghiệp trong đoàn làm phim. Tôi cũng thấy mình thật may mắn bởi trước đó đã được đóng nhiều vai công an, được tiếp xúc nhiều với các thuật ngữ chuyên môn cũng như được học tập, rèn luyện trong môi trường lực lượng vũ trang từ nhiều năm, nhờ vậy khi thoại đã khắc họa được một phần nào đó hình tượng người chiến sĩ công an và được khán giả đón nhận.
- Trân trọng cảm ơn anh và chúc anh có nhiều vai diễn xuất sắc hơn nữa!